Thư viện tri thức trực tuyến
Kho tài liệu với 50,000+ tài liệu học thuật
© 2023 Siêu thị PDF - Kho tài liệu học thuật hàng đầu Việt Nam

Binh giang doan van lang o trong tam dai bac toi chan troi trong rung xa nu
Nội dung xem thử
Mô tả chi tiết
VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí
Đề bài: Bình giảng đoạn văn: "Làng ở trong tầm đại bác... tới chân trời"
trong Rừng xà-nu - Ngữ văn 12
Bài làm
Mở đầu tác phẩm Rừng xà nu, Nguyễn Trung Thành viết: "Làng... gà gáy". Đó
là cách giới thiệu "ngược", ông đã đem sự việc giới thiệu trước khi giới thiệu
cái làng ấy tên gì, ở đâu bằng giọng văn bình thản nhưng không kém phần gần
gũi, thân thiết. Bình thản bởi sự việc giặc bắn đại bác đã thành lệ mỗi ngày hai
bận như cơm ăn, nước uống của người dân Xô man. Gần gũi, thân thiết bởi mỗi
người đều tìm thấy nét chung, nét đồng cảm trong những năm khốc liệt ta bắt
gặp những làng trong "tầm đại bác" và bắn thành thông lệ như ở Xô man không
ít trên đất nước Việt Nam này. Chung nhưng không lẫn, làng Xô man vẫn mang những nét rất riêng. Kiêu
hãnh và gan góc với "ngọn đồi xà nu cạnh con nước lớn" đã tạo ra sự khác biệt
ấy. Có lẽ chính vì tính chất "riêng", "mới lạ", "đặc sắc", có tính đại điện, phổ quát
cao cho các dân tộc Tây Nguyên nên Rừng xà nu được Nguyễn Trung Thành
miêu tả thật sinh động, gan góc như một sinh thể có hồn. Tính chất tàn phá mãnh liệt của chiến tranh in đậm trên mỗi thân cây " cả rừng
xà nu hàng vạn cây, không có cây nào không bị thương. Có cây bị chặt đứng
ngang nửa thân mình đổ ào ào như một trận bão, ở chỗ vết thương, nhựa ứa ra
tràn trề, thơm ngào ngạt, long lanh nắng hè gay gắt, rồi dần dần bầm đen và đặc
quyện thành từng cục máu lớn". Chỉ cần ba câu văn thôi nhưng ta có thể thấy
trước mắt mình của một rừng xà nu sau mỗi lần "chúng nó bắn". Những nét đẹp
và sự gợi cảm của mỗi câu văn không chỉ là nói lên một hình tượng tàn khốc
mang tính tàn phá huỷ diệt như thế. "Một tác phẩm sẽ chết nếu nó miêu tả chỉ
để miêu tả, nếu nó không phải là sự thôi thúc mạnh mẽ mang tính chủ quan của
tinh thần thời đại" (M. Gorki), "của niềm vui và nỗi đau khổ, của nụ cười trong
sáng hay giọt nước mắt cay đắng" (Rãnu Gamzatop). Những thương của cây xà
nu không chỉ là sự phản quang tội ác của giặc, không chỉ mất mát hoàn toàn. Nguyễn Trung Thành đã miêu tả cây xà nu không chỉ là loại cây thông thường
mà dưới góc độ khác, góc độ như một con người, con người Tây Nguyên gan
góc, dũng mãnh, đầy quả cảm. Cây xà nu hiên ngang từ dáng đứng thẳng tắp
dám hứng "hầu hết đạn đại bác", đến phẩm chất "thơm ngào ngạt, long lanh
nắng hè gay gắt". Tác giả không miêu tả một cây, ông miêu tả cả một rừng cây.